Khúc ca trà thiền

22/02/2015 | Lượt xem: 4003

Trà thiền một vị,
Xưa nay đồn khắp.
Trong chốn tòng lâm,
Mấy ai từng uống?
Ồ!

Miệng này khó nuốt,
Môi kia khó nhấm.
Không nóng không nguội,
Không ngọt không chát.
Anh muốn uống,
Chớ động môi miệng hãy uống nhanh!
Chần chờ,
Lão Triệu Châu thâu lại mất rồi!
Hà, hà!
Anh tiếc lắm phải chăng?
Sao không can đảm buông sạch đi!
Lý luận còn xa lắm,
Nghĩ suy cách đất trời.
Nói hay chưa khỏi miệng,
Bàn giỏi còn chạm môi.
A ha!
Lão Triệu quá nhiệt tâm,
Chỉ người ít cảm đến.
Mới biết,
Trà Thiền không dễ uống,
Uống rồi mãi hết khát.
Tâm mở, mắt sáng ngời.
Thấu tột gan ruột thảy.
Từ đây,
Nghi ngờ đều dứt sạch,
Đèn Tổ tiếp sáng luôn.
Dù bao lời huyền diệu,
Mặc kệ chẳng bận tâm.
Dám bảo,
Từ lâu vô lượng kiếp,
Lang thang khắp nẻo trần.
Quê nhà hằng quên mất,
Ngay đây một thoáng an.
Tuy thế,
Đừng quên luôn tỉnh dậy,
Từng bước phóng hào quang.
Đây kia hằng dứt bặt,
Còn gì nữa thời gian.
Hay!
Hay!
Trà Thiền một vị vẫn còn nguyên.

Các bài mới

Các bài đã đăng

Pháp Thoại

adv3

Video giới thiệu

Tập:
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 7
  • 8
  • 9
  • 10
  • 11
  • 12
  • 13
  • 14
  • 15
  • 16
  • 17
  • 18
  • 19
  • 20
  • 21
  • 22
  • 23
  • 24
  • 25
  • 26
  • 27
  • 28
  • 29
  • 30
  • 31
  • 32
  • 33
  • 34
  • 35

Tìm kiếm

Tin mới

Đọc nhiều

Ảnh đẹp

Ảnh đẹp
Ảnh đẹp
Ảnh đẹp
Ảnh đẹp
Ảnh đẹp

Lịch

Thống kê truy cập

  • Lượt truy cập: 89016
  • Online: 56